Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2011

VONGTAYNHANAI XIN CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM.

LỜI KÊU GỌI CỦA TRANG VONGTAYNHANAI.
Kính gửi :
- Các nhà giáo, cán bộ công chức, viên chức ngành giáo dục;
- Các bậc cha mẹ học sinh;
- Các em học sinh, sinh viên;
- Các doanh nghiệp, doanh nhân, nhà hảo tâm.

- Các bạn hữu đồng đạo.
- Các bạn bè ở mọi miền đất nước.
Chúng tôi là một nhóm các thành viên tình nguyện của Đạo tràng Diệu Pháp Liên Hoa Vô Vi , một số thành viên của Hội Phúc Thiện, Một số ACE của trang Thegioivohinh, Một số doanh nhân có tâm huyết cùng quy tụ tại vongtaynhanai hoạt động trên nguyên tắc tình nguyện và phi lợi nhuận xin gửi tới các bạn lời kêu gọi như sau :
"Sự nghiệp giáo dục nước nhà luôn được sự quan tâm của Nhà nước, các tổ chức và nhân dân trong nước. Tuy nhiên, điều kiện kinh tế của nước ta nhìn chung còn nghèo, đồng thời lại có những vùng đặc biệt khó khăn: vùng cao, vùng sâu, vùng xa, hải đảo. Thu nhập bình quân đầu người giữa các thành phố và các tỉnh miền núi chênh nhau tới 3 lần, giữa địa phương có thu nhập đầu người cao nhất và thấp nhất chênh nhau tới 5 lần. Trong khi ở các thành phố, nhiều tỉnh đồng bằng ngày nay không còn ai mặc áo vá, mùa đông không thiếu chăn thì còn nhiều nơi, nhất là vùng núi, vùng sâu, mỗi mùa đông đến là còn biết bao học sinh không đủ áo ấm đi học, không đủ chăn ấm ngủ qua đêm. Bên cạnh đó thiên tai hàng năm gây ra thiệt hại rất lớn đối với đồng bào ta nói chung và ngành giáo dục nói riêng. Mỗi trận bão qua, mỗi mùa lũ tới, mỗi cơn lốc xoáy đi qua làm hàng trăm phòng học và đồ dùng học tập bị hư hỏng, hàng nghìn cán bộ giáo viên, hàng chục nghìn học sinh, sinh viên lâm vào tình thế khó khăn, không có sách vở, đồ dùng học tập, thậm chí thiếu ăn, thiếu quần áo lành để mặc, không giày dép, mùa đông không có áo ấm.
Những ai đã tới thăm và chứng kiến hoàn cảnh đó cũng chạnh lòng mong muốn được chia sẻ khó khăn, thiếu thốn. Tình cảm đó là hoàn toàn tự nhiên, bởi nhân dân ta từ xa xưa đã có truyền thống tương thân, tương ái, “lá lành đùm lá rách”.
Trên các xã vùng cao, việc kêu gọi học sinh người dân tộc đi học đã quá khó khăn. Ít ai có thể tưởng tượng cảnh các thầy cô giáo trẻ phải lặn lội đến từng nhà một, lên nương cùng người dân để có thể làm thân, nói chuyện, thuyết phục cho con em họ đến lớp. Ấy vậy mà tồn tại 1 thực tế là với những thầy cô đang trong 1 năm đầu làm hợp đồng, nếu phòng giáo dục huyện kiểm tra bất chợt mà số học sinh trong lớp không đủ họ sẽ bị đuổi việc. Như vậy là quá bất công cho những thầy cô tận tâm với nghề, không quản khó, quản khổ để mang cái chữ cho đồng bào dân tộc thiểu số.Ngoài ra, đã có nhiều dự án, nhiều lần các đội tình nguyện đến với đồng bào vùng sâu vùng xa nhưng những gì làm được thật sự là quá ít. Cung cấp đủ cho họ quần áo, sách vở để làm gì khi mà cái nghèo vẫn bám theo? Trẻ em không được đến lớp đâu phải vì không có tiền đóng học, chúng phải lên nương, phải đi bẻ măng, phải làm việc nhà. Nghèo, đông con, lại càng nghèo. Cái vòng luẩn quẩn bao giờ mới hết. Có đi thực tế mới thấy được gốc rễ vấn đề. Phải thay đổi cách suy nghĩ, cách sống của người dân, phải giúp họ cải thiện kinh tế thì mọi vấn đề khác từ đó mới có thể thay đổi.
Việc này với các đội tình nguyện là quá sức, chỉ đành trông chờ vào các dự án của nhà nước hay các tổ chức phi chính phủ với nguồn kinh phí lớn, đội ngũ cán bộ tận tâm với công việc thì mới phát huy được hiệu quả. Một người bạn của dienbatn , người đã từ nhiều năm qua luôn đi đầu trong những nẻo đường hành thiện đã viết :"Gửi Dienbatn.Nắng chan hòa khắp nơi trên mặt đất. dường như đem lại sức sống và năng lượng sống cho muôn loài, lâu mới nhìn thấy nắng. Nó đánh thức cảm giác rằng mình vẫn còn sống ...
Cho em xin lỗi, vì đã chia cho dienbatn một chút nỗi khổ nhân gian trong một thoáng hữu hình. Em không muốn ai phải khổ lây, đặc biệt những người thân. Bởi vậy nếu em có chia khổ cho dienbatn một chút thì với tấm lòng bồ tát, mong dienbatn ráng chịu nha. Rất tiếc là mai em có việc không lên miền tây bắc với mọi người. Nhưng có dịp nào đó cho em đi với. Em quá hiểu trẻ con miền núi khổ lắm. Vì em đã từng sống với chúng rồi, đã từng bỏ những đồng lương ít ỏi để mua sách bút cho chúng không bỏ học, đã từng về Hanoi thu gom quần áo chăn màn cũ đem lên cho học sinh của mình. Trời ạ, thảm cảnh không bao giờ kết thúc.
Muốn kết thúc nó, thì đất nước phải giàu, dân phải mạnh. Phải có những chính sách này nọ của chính phủ...., phải tiêu diệt hết bọn tham nhũng, dân trí phải cao hơn nhiều....( ngoài khả năng của anh em mình). Chính vì hàng ngày nhìn thấy những điều đó. em không chịu nổi. Phải bỏ nghề. Lực bất tòng tâm...
Mai dienbatn lên trên ấy, đi đường cẩn thận.Nhiều khi đi qua 1 một trường nào đấy vào một sớm mai nào đấy, vô tình nghe thấy tiếng trống trường, trong lòng dâng lên một nỗi nghẹn ngào, bâng khuâng. một nỗi nhớ một thời đã qua, nhớ những học sinh đói rét của em, nhớ những đồng nghiệp cũng đói rét của em.Nhớ những lúc giải lao giữa giờ, mấy thầy giáo ,"người gầy gầy,đau dạ dầy,cặp cặp đen, đeo kính trắng" chia nhau ít thuốc muối uống vội vàng cho đỡ đau để tiếp tục lên lớp(trong đó có em)...Nhiều cảnh khổ cười ra nước mắt...Dienbatn cho em gửi đến các thầy cô giáo và hs trên đó nỗi nhớ của một giáo viên rất yêu nghề, nhưng đã phải tự cứu lấy mình, nên không thể tiếp tục... "
Để giải quyết được tận gốc mọi vấn đề , chúng ta cần có những chương trình vĩ mô , những nỗ lực vượt bậc của Chính phủ.
Tuy nhiên , trong khi chờ đợi có những điều đó , chúng ta hãy chung tay nối một : "Vòng tay lớn" trợ giúp cho các em học sinh vùng cao vượt qua những khó khăn để tiếp tục đến trường. Vongtaynhanai mong muốn được nối vòng tay lớn với các tổ chức từ thiện khác cùng chung tay mang hơi ấm đến cho các em học sinh vùng cao, vùng sâu, vùng xa." Bàn tay vẫy gọi những bàn tay - Những tấm lòng cộng hưởng từ những tấm lòng".
dienbatn và các thành viên tình nguyện  lập ra trang này chuyên về việc trợ giúp cho những em học sinh các trường PTCS vùng cao, vùng sâu vượt qua khó khăn của cuộc sống để vươn lên .Trong thời gian qua, chúng tôi đã thực hiện được khá nhiều chuyến đến với các em nhỏ vùng cao Tây Bắc và hàng ngàn học sinh đã được trợ giúp về quần áo , sách vở, đồ dùng học tập... Trang này sẽ quy tụ một số doanh nghiệp, một số nhà tài trợ và tất cả những bạn hữu xa gần của dienbatn. Chúng tôi mong muốn đây chỉ là sự quy tụ những tấm lòng nhân ái của mọi người, cùng chung tay với các thày cô giáo vùng cao để các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn có thể tiếp tục đến trường,mang lại những nụ cười trên môi trẻ thơ. Chúng tôi là một tổ chức tự nguyện, không thông qua bất cứ một tổ chức nào và sẽ thực hiện mang tới tận tay các em học sinh những món quà chúng tôi gom góp được. Xin trân trọng cảm ơn các bạn đã quan tâm.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét